Gặp bà Nguyễn Thị Cẩm và ông Phạm Văn Năng (nhà số 2, ngách 55/20, Chính Kinh, Thanh Xuân, Hà Nội) vừa ngồi kể chuyện cho nhau nghe, vừa nhặt rau chuẩn bị bữa cơm trưa hay cùng dạy cháu học bài thì mới thấy câu nói của bà Cẩm: “Có ông, có bà, đời thêm xuân” ý nghĩa hơn.
Hình ảnh bà Cẩm và chồng hạnh phúc bên nhau lúc tuổi già
Cùng nhau… là chiến sĩ thi đua
Bà Nguyễn Thị Cẩm vốn là ca trưởng bộ phận quấn điếu, Nhà máy thuốc lá Thăng Long còn ông là cán bộ công đoàn của xưởng Xây lắp điện số 9. Cuộc sống bận rộn của ông bà thời trẻ với 4 người con đã không khiến họ mất đi tinh thần lao động miệt mài. Cơ quan bà Cẩm mỗi năm được nghỉ phép 18 ngày, nhưng bà không hề nghỉ ngày nào. Bà thường đi làm vào những ngày chủ nhật để ngày thường nếu có việc bận thì nghỉ bù.
Chính vì vậy, bà thường xuyên đạt danh hiệu chiến sĩ thi đua. Còn ông Phạm Văn Năng, không để mình kém vợ, suốt 30 năm làm cán bộ công đoàn, ông luôn là chiến sĩ thi đua. “Thời bấy giờ để trở thành lao động tiên tiến đã khó, chứ đừng nói đến chiến sĩ thi đua. Chúng tôi đã thay nhau làm lệch ca để tận dụng thời gian chăm sóc con cái, cùng nhau hỗ trợ để ai cũng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ…”, bà Cẩm chia sẻ.
Niềm vui là được san sẻ công việc
Đến nay, gần ở tuổi 80, khi mái đầu ông bà đã bạc, niềm vui được san sẻ công việc, từ việc gia đình cho đến việc xã hội vẫn tồn tại trong họ. Mặc dù sống với con cháu, nhưng ngày nào bà cũng tự đi chợ, nấu cho ông những bữa cơm thân quen. Những khi rảnh rỗi, ông bà cùng nhau đi bộ, đón cháu. “Tôi thì thường xuyên đi bộ buổi sáng, nhưng sở thích của ông nhà tôi là ngồi thiền và đọc sách báo, nhất là sách về Phật. Tôi luôn ủng hộ, mua cho ông các đầu báo hợp với người cao tuổi. Mỗi khi có thông tin gì hay, ông lại kể lại cho tôi nghe hoặc ngược lại. Tuổi già là phải nói chuyện, hạnh phúc nhất là có ông, có bà để có chuyện mà nói, mà kể, chứ ngồi lặng lẽ một mình hay nói chuyện với con cháu đôi khi cũng không hợp…”. Ngoài là người bạn tri giao của chồng, bà Cẩm còn là một người đảm nhận tốt công tác xã hội. Suốt bao năm, từ khi nghỉ hưu, bà Cẩm luôn là Chi hội trưởng hội phụ nữ, thường xuyên vận động công tác vì người nghèo, vì đồng bào lũ lụt. Năm 2010 vừa qua, bà đã tới Nghệ An để trao những món quà tình nghĩa đó cho đồng bào lũ lụt. Sự sẻ chia đó đã làm ấm lòng của người nhận và người cho…
Chia tay bà Cẩm, tôi hỏi bà đã chuẩn bị cho tuổi già những gì, bà cười hiền lành đáp: “ Chúng tôi mong phiền con cháu ít thôi, khi chăm sóc được nhau là tự túc, khi già, bệnh tật mất đi thì chúng tôi đã xây sẵn phần mộ khang trang. Bà vẫn mong rằng, còn sức khỏe để chăm ông tốt hơn, sống trọn nghĩa tình vợ chồng, đó là bài học tốt nhân lên con cháu sau này.
Phạm Thị Huyền (Phương Trung, Thanh Oai, Hà Nội)