Ông Nguyễn Văn Trị (sinh năm 1961, xã Bình Lãnh, Thăng Bình, Quảng Nam) và bà Tô Thị Tình (sinh năm 1965) kết hôn khi ông đã ngoài 30 tuổi. Tuy nhiên, dù hạnh phúc đến muộn những cả hai ông bà đều cảm nhận được và sống hết mình vì gia đình, vì nhau. Trong suốt gần 30 năm qua, hai ông bà vẫn rất yêu thương nhau, cùng nhau vun vén cho mái ấm nhỏ của mình.
Gần 60 năm qua sống trong cuộc đời này, ông Nguyễn Văn Trị (sinh năm 1961, Thăng Bình, Quảng Nam) mới cảm nhận hết cái hạnh phúc vô bờ bến khi có gia đình và người thân bên cạnh. Ngồi trong căn nhà khang trang, thành quả của ông bà trong suốt bao năm qua, ông Nguyễn Văn Trị kể cho chúng tôi nghe về cuộc sống của mình.
Khi đất nước còn chia cắt, ông sinh ra tại vùng đất bên kia chiến tuyến nên cuộc sống gặp vô vàn khó khăn. Nghĩ tới cảnh giặc giã ngày nào ông không khỏi rùng mình bởi sự tàn nhẫn, dã man của chiến tranh để lại. Khi ông vừa đủ tuổi lớn, lính Ngụy đã tới nhà ép gia đình ông đưa ông đầu quân cho giặc. Chứng kiến những hành động xấu xa của giặc gây ra cho người dân quê mình, ông Trị quyết không theo giặc. Để không bị giặc tới làm khó gia đình, ông một mình chạy vào Lâm Đồng trốn và sau này công tác trong đội kiểm lâm tại đây.
Cuộc sống bôn ba nhiều nơi nên chuyện tình duyên của ông theo đó mà trắc trở. Nhiều lúc, ông không dám nghĩ tới chuyện vợ con vì sợ làm cho người ta khổ. “Chả gì thì mình cũng là đứa xa quê, không người thân thích nên không dám nghĩ xa xôi tới chuyện tương lai. Lúc đó tôi chỉ mong sao gia đình ở quê mạnh khỏe, như vậy là mừng lắm rồi”, ông Trị cho biết.
Ở Lâm Đồng được vài năm ông Trị nghe tin cụ thân sinh ở quê nhà ốm nặng nên anh tìm cách trở về quê. Cũng trong thời gian này, ông Trị gặp bà Tô Thị Tình (sinh năm 1965) người cùng quê. Bà Tình là giáo viên cấp 1, tính tình hiền lành, nết na nên gặp lần đầu ông Trị đã đem lòng thương mến. Sau thời gian tìm hiểu, biết được hợp tính nhau nên hai ông bà quyết định tiến tới hôn nhân. Năm 1990, đám cưới thân mật của hai ông bà được tổ chức, khi đó ông Trị cũng đã bước sang tuổi 30.
Ông Trị bảo: “Ở quê tôi ngày đó, 30 tuổi mới kết hôn là muộn lắm rồi nhưng vì hoàn cảnh mình không có sự lựa chọn”. Dù hôn nhân đến muộn với ông Trị nhưng với ông hạnh phúc đó trọn vẹn và được ông nâng niu suốt những thời gian qua.
Con cháu tổ chức sinh nhật cho vợ chồng ông Trị
Sau khi kết hôn, ông Trị ở nhà làm nông còn bà Tình dạy học. Hết giờ dạy bà Tình lại về nhà, phụ giúp ông những công việc đồng áng hàng ngày. Cuộc sống hạnh phúc yên bình cứ thế trôi đi, đến nay, sau 30 năm nhìn lại mới thấy nỗ lực vun vén hạnh phúc gia đình nhỏ của ông bà lớn lao. Ông Trị và bà Tình có với nhau 2 người con, một trai, một gái. Hiện nay, hai người con của ông bà đều đã trưởng thành nên người.
“Cuộc sống gia đình không phải lo lắng nhiều thứ, nhìn các con và vợ mạnh khỏe như vậy là hạnh phúc lắm rồi. Mình còn lao động được thì còn làm không thì sống nhờ vào con cháu”, ông Trị vui vẻ.
Cao Nguyên